Ở phần 1 mình đang kể đến đoạn " Thấy tôi vẫn không hiểu, mẹ tôi giải thích không phải chỉ có vậy đâu mà chồng của nó - con gái nuôi, vừa mới xét nghiệm thì biết là nó bị liệt dương có ân ái được vợ đâu. Khi biết điều này tôi cũng giật mình và nghĩ thấy thương bố mình, con gái nuôi của ông được ông hết mực chiều chuộng hơn con đẻ mà lại làm ra những trò như vậy. Tôi cũng thấy quá xấu hổ cho đưa em gái mình "
Đọc lại phần 1 tại đây nhé các bạn!
Khi nghe thấy mẹ kể như vậy tôi đã rất sốc không hiểu lí do vì sao đứa em mình lại làm nên chuyện tày đình như vậy, một phần nào đó mình vẫn không thể tin và chấp nhận đứa em ngoan ngoãn ngày nào của mình. Mặc dù cũng không lâu nhưng khoảng thời gian mình và đứa em gái ở với nhau khoảng 10 năm rồi. Ngày trước, khi còn nhỏ hai chị em chơi với nhau rất vui vẻ và có những tiếng cười của tuổi nhỏ đầy ắp yêu thương tình cảm. Ngày tháng cứ thế trôi và đến khi năm mình học xong lớp 9 thì phải lên Hà Nội học tiếp do ở gần nhà không có trường học cấp 3 như bây giờ.
Có lẽ khoảng thời gian mà hai chị em mình xa cách thì chắc là nó đã thay đổi tư tưởng không còn được ngây thơ và trong sáng như hồi còn nhỏ nữa. Khi mà mình học năm cuối nghe tin nó cưới mình đã nhanh chóng về nhà ngay và chúc mừng cô em gái của mình. Nhìn thấy nó lúc này mình lại thấy nó rất hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười ngây ngô ngày trước
Kể như vậy thôi mình lại quay về vấn đề lúc đầu, sau khi nghe mẹ nói như vậy thì cả đêm đó mình đã không thể ngủ và cố gắng tìm mọi lí do để hiểu tại sao em gái mình lại làm như vậy mà không thể nào hiểu nổi. Đến sáng hôm sau, sau khi mình và mẹ ăn sáng xong thì mình lấy xe máy của bố đi sang nhà chồng em mình nói chuyện. Khi bước vào thì thấy không khí căn nhà u ám, u sầu lắm, mặt mũi ai cũng nặng trĩu. Lúc bước vào thì mình cứ nghĩ là gia đình bên đó sẽ chửi và còn làm những điều tồi tệ nhất để nói gia đình của mình. Nhưng đằng này gia đình bên họ không làm thế mà lại mời mình vào nhà uống nước như chưa có chuyện gì xảy ra mặc dù khuôn mặt họ không thể hiện được điều đó.
Mình ngồi nói chuyện với hai bác bên đó và sau khi nghe chuyện cũng đã hiểu được phần nào lí do em mình lại cư xử như vậy. Hai bác rất buồn nhưng cũng có ý trách móc em mình, hai bác chỉ buồn con trai mình còn quá trẻ mà lại bị như vậy mà không bảo cho hai bác, lúc này nghĩ mình cũng hơi buồn cho hai bác và đứa em gái của mình. Nói chuyện được một lúc xong mình xin phép lên nói chuyện với em mình. Khi lên phòng em mình, nó thấy mình thì chạy nhanh đến và ôm mình rồi lại khóc nức nở. Mình lau nước mắt cho nó xong thì nó cũng kể cho mình đầu đuôi sự việc như thế nào.
Nghe xong câu chuyện của em mình thì mình thấy càng ngày càng sợ cánh đàn ông. Lỗi một phần là do em mình và cũng một phần do chồng của nó. Cũng chỉ vì một lần đi bar mà bị một vố lừa đau như vậy. Đến hôm sau cái hôm mà nó bị lừa đi nhà nghỉ không biết gì thì mới biết là mình có thai với thằng đó. Nghe thấy nói như vậy mình càng thấy thương em mình hơn, mình khuyên nó rồi lúc sau mới đỡ khóc và nói chuyện tiếp với mình.
Mình cũng biết là em mình vừa mới sinh mà lại bị viêm âm đạo, điều này làm mình rất lo lắng vì nó có thể ảnh hưởng đến sức khỏe người mẹ cũng như sức khỏe của em bé. Vì vậy mình đã khuyên em mình nhanh chóng tìm địa chỉ khám chữa phụ khoa uy tín để thăm khám và điều trị sớm nhất có thể.
Hôm nay mình xin phép nói thế thôi nhé để hôm khác kể tiếp phần sau cho các bạn. Câu chuyện của mình còn dài lắm nên mong các bạn đọc và ủng hộ cho mình nhé